Tôi là Khánh Vy, là một trong cô học sinh 17 tuổi đang còn là thiết bị lộn với rất nhiều tập đề ôn thi đại học dành riêng cho học sinh cuối cấp. Thành tích học hành của tôi cũng không xuất sắc lắm, vậy buộc phải trước cơ tôi dịp nào có muốn có một anh người yêu học giỏi. Cùng bây giờ, lúc tầm tuổi của chúng tôi lúc này, các bạn học sinh thường đang có tình nhân rồi thì tôi là dân mới gia nhập hội có bồ của ngôi trường được 4 tuần. Nhưng tình nhân của tôi… lại là thầy giáo dạy dỗ toán lớp tôi đấy.Lúc đầu tôi cứ nghĩ yêu được thầy giáo vẫn ngầu lắm cơ, anh học giỏi, lại rất đẹp trai, xung quanh anh tất cả cả đống cô gái vây quanh phải tôi thấy hãnh diện và may mắn khi cua được anh lắm. Vậy mà, khi yêu nhau được 2 tuần tôi mới ngợ ra, yêu giáo viên nhục như cún vậy!"Ê, đồn đại của mày này Vy! đậy kĩ kĩ vô!""Thôi tao không rước đâu!"Hôm may có bài xích kiểm tra toán, cô bạn cũng bàn quăng quật cho tôi một sấp phao đồn rồi kêu tôi đựng đi. Nhưng vì sợ bị tóm gọn nên tôi không đủ can đảm lấy của nó. Nhưng lại nó cứ nhét nhét mấy tờ phao đó vô áo tôi rồi thủ thỉ:"Sợ gì? gồm ai bảo ngươi coi cả đâu, khi nào bí vượt giở ra xem một chút với lại thầy Thanh còn dám bắt mi sao?"Tôi chau ngươi nhìn con bạn mình, chính xác là xảo quyệt thật. Còn đã định đôi co với nó thì trống vào lớp, thầy giáo bước vào, tôi đành bùi ngùi cất tập phao đồn kia vô túi. Vào lòng từ bây giờ bỗng nổi lên một nỗi hại không tả nổi. Nói gì chứ ráng phao rồi, dù là chưa lộ diện xem cũng nhón nhén lắm.Vân ngồi cạnh phát hiện sự không yên tâm của tôi thì tảo sang trêu ghẹo nhả nói cùng với tôi:"Yên trọng tâm đi, có thầy giáo chống sườn lưng rồi, mày còn lo chiếc quái gì?"Thầy giáo chống lưng con khỉ í, sợ người ta còn coi tôi chặt hơn những người khác kìa. Tôi nhếch môi một bí quyết miễn cưỡng:"Đừng gồm mà tưởng bở, bên ngoài thì ko nói tuy thế đã lên lớp thì tao đó là học sinh. Học viên coi bài xích thì mặc dù có là ai ai cũng bị bắt thôi!"Đề toán lúc này đúng thiệt là hết sức khó, tôi làm cho toát cả mồ hôi mới được nửa đề. Cô bạn ngồi sát bên thì cứ lén la lén lút quan sát phao làm cho tôi cũng nổi dã tâm. Giỏi là chú ý mỗi câu này thôi? dĩ nhiên không sao đâu cho dù sao quan sát một lần chắc chắn thầy sẽ không còn nói gì.

Bạn đang xem: Tôi và thầy giáo dạy toán


Vậy là tôi cũng len lén mang phao ra xem. Dẫu vậy còn chưa xem được thì đã bị gọi hồn:"Nguyễn Khánh Vy, đem phao lên đây mang đến tôi!"Tôi xanh mặt quan sát vị thầy giáo vẫn nghiêm nghị ngồi trên bàn cô giáo kia. Ôi cái đĩ, tôi thậm chí còn chưa nhìn được chữ nào. Cô bạn ở ở kề bên thấy vậy thì bụp miệng cười cợt như được mùa, nó còn quan sát tôi với góc nhìn đầy vẻ châm chọc."Các em nhìn các bạn Vy cơ mà làm gương đấy, chứa hết phao mang đến tôi. Tôi ngoài ra thấy ai xem đồn đại nữa thì mau chóng 0 điểm."Tôi than khóc đi lên chuyển phao mang lại thầy, vừa đi vừa nghe thấy câu này lòng thầm đau nhói. Thu phao thì cũng thôi đi, có rất cần phải bêu rếu thương hiệu tôi bởi vậy không?
Lúc tôi để phao lên bàn, ai kia còn ráng ý cầm cố lấy tay tôi, gương mặt cười tươi một biện pháp đầy trêu ghẹo. Tôi thù ghét lườm anh rồi rút tay ra đi về chỗ. Đúng là nhân thời cơ người ta lụi bại rồi thì mới có thể vuốt ve mà.Sau lúc kiểm tra xong tôi nhăn nhó quan sát lại đề. Cũng may là làm hết tuy vậy đúng hay là không thì không biết. Cô bạn bên cạnh từ bây giờ mới hả hê vỗ vai tôi:"Hí hí tao cũng không ngờ thầy ấy lại bắt mày. Cười chết mất thôi!"Tôi lườm nguýt nó một cái. Đúng là không còn nói nổi mà, hai đứa ngồi thuộc bàn nhau mà lại một đứa xem phao từ đầu buổi, chép được ngay gần hết thì không biến thành bắt, một đứa thì chỉ mới xuất hiện thêm chưa kịp nhìn đã trở nên bắt? Tức gì đâu á! Đang tức thì điện thoại kêu lên một tiếng, tôi xuất hiện xem thì thấy vị thầy giáo kia nhắn tin:"Phao tôi thu của em tôi vẫn duy trì đấy! buổi tối nay 9h sang đơn vị tôi lấy nhé! lưu giữ 9 giờ, đừng đi sớm quá ko tôi chuẩn bị không kịp."

Nhữngám ảnh, khiếp sợ về môn Toán lừng chừng từ lúc nào biến mất trong tôi, cùng cũngkhông rõ tự bao giờ tôi lại cú cảm giỏc hào khởi chờ mang đến giờ học tập Toán mang đến vậy. Mải mê, hứng thú và được khíchlệ là xúc cảm tôi nhận từ cô trong mỗi giờ học toán. Sự tiến bộ về môn Toán đã giúp tôi từ bỏ tin cùng điều đặc biệt quan trọng nhất: tôi tỡm thấy niềm vui,sự si trong toán. Tôi thật như ý khi được học môn Toánvới cô – Cô giáo Y Linh.

*

Tôi còn nhớ rất rõ buổi học trước tiên của năm học lớp 7này. Tỉnh dậy từ sáng sủa sớm, háo hứctới trường cơ mà lòng vẫn luôn run sợ vì hôm ấy tôi bắt buộc học môn Toán –môn học cơ mà tôi không thể thích xuyên suốt 5 năm cung cấp 1 với cả bây giờ. Đây là môn học tập màtôi kém tuyệt nhất trong tất cả các môn! giờ trống thông tin tiết học trước tiên vanglên, tôi stress ngồi vào nơi của mình, chờ đợi cô giáo dạy dỗ Toán mới. Giáo viên bướcvào với thú vui tươi nở bên trên môi. Đó đó là cô Y Linh – một thầy giáo dạy giỏicủa ngôi trường Nguyễn vớ Thành.

Xem thêm: Sách Giáo Khoa Toán Lớp 5 Trang 11, Bài 1 Trang 11 Sgk Toán 5

Ấn tượng thứ nhất của tôi về cô giáo mới không nhiều, vócngười nhỏ bé, mái tóc dài, nụ cười hiền. Hình như, khi bạn ta học không giỏimôn như thế nào đó, bạn ta sẽ cảm xúc sợ, ghét môn học tập ấy và tất nhiên cũng chẳngmặn cơ mà gì với gia sư dạy nó. Tôi cũng không phải là nước ngoài lệ. Tôi chẳng cómảy may tình cảm nào với cô Y Linh khi những bài bác kiểm tra đầu tiên luôn bị điểmkém, lúc nghĩ về ánh nhìn yêu yêu mến xen lẫn ai oán rầu của mẹ, lúc những nhỏ sốvà hình vẽ luôn luôn nhảy múa, lộn xộn cùng trở nên trắc trở trước mắt tôi…. Nhưng lại thờigian đã khiến cho mọi việc thay đổi. Cửa hàng chúng tôi dần nhận thấy sự ân cần, tận tụy và đặc biệt làniềm say mê, nhiệt huyết trong những giờ dạy của thầy giáo Y Linh. Cô kiên nhẫn chỉbảo cho công ty chúng tôi từng lỗi nhỏ vì không đúng mộtli vẫn đi một dặm; cô giảng bài mới cho shop chúng tôi mà như mong muốn đưa cả vào đótình yêu môn Toán. Những câu hỏi hay, lí thú, những kỹ năng và kiến thức mở rộng, nângcao nhưng mà cô chỉ dẫn làm tôi thấy lôi kéo và đích thực bị lôi cuốn. Yêu cầu chăng, phía sau vóc người nhỏ bé, giản dị ấylà một ngọn đuốc rực sáng đã thắp lửa cho chúng tôi mỗi ngày cho tới lớp? Tronggiờ học, cô Linh luôn nghiêm tương khắc đúng mực dẫu vậy cũng tương đối đầy đủ tính hàihước. Những câu chuyện vui về toán học, những contact dí dỏm, dịu nhàng làm chochúng tôi mỉm cười vui vẻ và cũng nhớ bài bác thật lâu. Ánh mắt êm ả dịu dàng động viên, nụcười rạng rỡ khuyến khích của cô giờ đây làđộng lực cho chúng ta lớp tôi tích cực và lành mạnh học tập.

Nghiêm tự khắc nhưng thương yêu học trò và như ý muốn truyền hếtcho trò tình thân với cỗ môn- cô Y Linh làvậy. Lớp tôi yêu thương cô vày cảm dấn ở cô đầy đủ tình cảm đó. Vào một bài bác văn biểu cảm vềthầy cô giáo, có bạn lớp tôi đã viết về cô rằng: ‘‘Mỗi máu Toán, khi cácbạn đang hặm hụi làm bài, đột nhiên nhìn lên bảng, tôi thấy cô Y Linh dịp nàocũng cắm cúi viết, hoàn toàn có thể là chấm bài kiểm tra tuyệt viết giáo án, cũng rất có thể làtìm giải pháp giải việc khó hiểu nào đó cho việc đó tôi. Với tôithấy lòng nhiệt huyết luôn luôn tràn đầy vào con fan bé nhỏ dại ấy...’’ thời gian này, mỗigiờ Toán qua đi cùng với tôi thiệt nhanh, tôi đam mê những bài bác hình học, tôi hồi hộp muốn khám phá và kiếm tìm ranhững biện pháp giải tốt hơn mang lại từng bài xích đại số, tôi trân trọng tất cả những tiết
Toán vị cô dạy. Tôi thấy tự tín vàthực sự niềm hạnh phúc khi nhận được những bài xích kiểm tra điểm 9,10 từ bỏ cô. Cũngtừ cô mà lại tôi nhận biết rằng, Toán cũng tương tự những môn học nhưng mà tôi yêu thích, đềucần sự tỉ mỉ, cần cù và đặc trưng là tình yêu, niềm ham mê với nó. Với giờđây, tôi tìm kiếm thấy niềm ham mê trong Toán. Tôi thật may mắn khi được là học sinhcủa cô, được ngồi nghe cô giảng bài bác và… được tiếp nhận niềm vui đích thực của mỗingày tới trường.

Vẫn còn những lúc mất cô quạnh tự, phần lớn lúc mải chơi, nhữnglúc có tác dụng cô buồn nhưng tôi cũng giống như toàn thể chúng ta học sinh lớp 7A5 yêu thương cônhiều lắm. Đã từng gồm có yêu cầu khắt khe, đã từng có đông đảo nhắc nhở, phêbình nghiêm nhặt nhưng so với tôi, côlà trong số những giáo viên dànhnhiều tình yêu đến lớp tôi nhất. Thậthạnh phúc khi shop chúng tôi có một bạn thắplửa như cô! “Cô ơi! Chúng con yêu cô những lắm! bọn chúng con mong cô sẽmãi là giáo viên dạy Toán thân yêu của chúng bé và vẫn dìu dắt chúng con vữngbước vào đời...’’